Trang chủ Gương doanh nhân Doanh nhân Ngô Văn Thắng – Như cá gặp nước

Doanh nhân Ngô Văn Thắng – Như cá gặp nước

DNĐV“NHƯ CÁ GẶP NƯỚC” Khủng hoảng kinh tế 2007 nhuốm một màu tăm tối lên toàn thế giới, hàng loạt ngành nghề ở Việt Nam lâm vào cảnh khốn đốn. Khó khăn chồng chất khó khăn khiến nhiều doanh nghiệp đã phải đóng cửa hoặc thu nhỏ quy mô hoạt động. Chưa dừng lại ở đó, có những trường hợp còn điêu đứng đến mức bị đặt vào thế “tiến thoái lưỡng nan”, ngoài việc phải chấp nhận cảnh đình đốn trì trệ thì chẳng thể làm gì khác; tiêu biểu nhất chính là lĩnh vực bất động sản. Đã có lúc cơn sốt nhà đất chỉ sau một đêm đem đến cho người ta khối tài sản dù lao động miệt mài cả đời cũng chưa chắc sẽ kiếm được, vậy mà ít ai có thể ngờ rằng chỉ trong phút chốc nó lại trở thành một gánh nặng đối với những người đang sở hữu – giữ lại thì phải tốn quá nhiều loại chi phí để duy trì, bán ra hay cho thuê cũng chẳng dễ gì, vì giai đoạn ấy không mấy ai có khả năng đầu tư kinh doanh.

Anh Ngô Văn Thắng – chủ sở hữu thương hiệu ruby Koi Farm – cũng đã từng là một trong những cá nhân phải gánh chịu tổn thất nặng nề bởi cuộc khủng hoảng kinh tế 2007 và câu chuyện về sự ra đời của Ruby Koi Farm sẽ là một minh chứng tuyệt vời cho sự chuyển mình thần kì từ trong gian khó.

Vạn sự khởi đầu nan

Trước khi xây dựng Ruby Koi Farm trở thành đơn vị thi công hồ nuôi cá Koi và nhập khẩu cá Koi Nhật Bản hàng đầu Việt Nam như hiện nay, không nhiều người biết rằng anh Thắng lại xuất thân trong một gia đình có truyền thống quân nhân qua nhiều thế hệ. Được rèn luyện và học tập trong môi trường quân đội từ khi còn bé, vì thế cũng chẳng có gì bất ngờ khi anh dành phần lớn thời gian tuổi trẻ của mình để công tác trong quân đội. Sau nhiều năm dành dụm và tích lũy, nắm bắt được thời cuộc, vợ chồng anh Thắng quyết định dừng lại tất cả công việc hiện tại để tập trung chớp lấy cơ hội đang mở ra từ cơn sốt đất đai vào khoảng cuối năm 2006. Rời khỏi quân ngũ, Công ty TNHH Số một Đại Thắng ra đời bằng tất cả tâm huyết của vợ chồng anh và nhanh chóng gặt hái được nhiều thành công trong lĩnh vực bất động sản. Nhờ sự nhạy bén và quyết đoán trong kinh doanh, chỉ chưa đầy một năm, vợ chồng anh đã nhanh chóng sở hữu khối tài sản mà biết bao người mơ ước.

Những tưởng cuộc sống sẽ tiếp tục êm đềm trôi qua thì đến cuối năm 2007 cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới đã khiến cho nền kinh tế Việt Nam chao đảo, lĩnh vực bất động sản có thể trồi sụt chỉ trong chớp mắt, mọi ý kiến chuyên gia đều trở nên vô nghĩa trước tình hình thị trường biến động từng giây. Giai đoạn này, rất nhiều người vì lo sợ mất trắng nên đành phải bán tống bán tháo đất đai để giải quyết nợ nần và cắt lỗ. Không may là sức mua vào thời điểm cận Tết đều chỉ tập trung vào các mặt hàng tiêu dùng và sản phẩm phục vụ ngày Tết, chẳng một nhà đầu tư nào ra quân vào dịp này dù kinh tế có khởi sắc đến mấy đi nữa. Bước sang đầu năm 2008 , bất động sản chạm đáy.

Không phải may mắn mà vợ chồng anh Thắng lại đầu tư thành công một cách nhanh chóng như vậy, cả anh và chị đều là những cá nhân rất nhạy bén với thị trường nên hầu như chẳng chút nao núng dù khó khăn đang bủa vây bên ngoài. Thế nhưng “chạy trời không khỏi nắng”, đến giữa năm 2008, trong khi mọi nguồn thu từ bất động sản đã gần như ngừng hẳn thì anh lại phải bắt đầu giải quyết hàng loạt vấn đề về thủ tục pháp lý và tài chính liên quan đến những lô đất mà công ty vẫn đang sở hữu. Sự việc này kéo dài suốt 5 năm, đeo bám anh từng giờ từng phút, rút cạn tinh thần và hầu hết tiền bạc mà hai vợ chồng kiếm được trước đây. Đầu năm 2013, nghe theo lời khuyên của chị, anh quyết định ngừng mọi hoạt động kinh doanh để dành thời gian nghỉ ngơi và chăm sóc gia đình.

Chữ “Duyên” dẫn lối

Lúc này, ở Việt Nam đang thịnh hành phong trào chơi cá Koi – một giống cá chép của Nhật Bản, được thế giới biết đến là quốc ngư của nước Nhật. Để quên đi những căng thẳng mệt mỏi đang đeo bám, sau một thời gian tìm hiểu và có thiện cảm với loài cá này, anh bắt đầu nuôi con cá Koi đầu tiên vào ngày 01 tháng 5 năm 2013… trong bể kính; và dĩ nhiên con cá cũng mau chóng mắc bệnh chỉ sau một thời gian ngắn.

Khác với nhiều người, anh không đổ lỗi cho bất kì điều gì mà chỉ luôn tự hỏi vì sao con cá đang khỏe mạnh lại bỗng nhiên mắc bệnh như vậy, và đâu mới là nguyên nhân thật sự? Sau này khi tự chiêm nghiệm lại mọi chuyện, anh đã rút ra cho mình một bài học quý báu là: “Phải hiểu đúng vấn đề, đặt đúng câu hỏi thì mới tìm ra nguyên nhân thật sự và phương cách giải quyết đúng nhất”. Anh bộc bạch nếu như ngày đó không hiểu đúng vấn đề có lẽ đã chẳng có Ruby Koi Farm của ngày hôm nay. Chính vì nhận ra sai lầm của mình trong việc tạo nên môi trường sống chưa tốt cho cá, anh bắt đầu tìm hiểu cách thức cải thiện điều kiện sống cho nó và rồi không biết tự khi nào anh đã bị cuốn hút tất cả tâm tư vào môn chơi này. Vợ anh vẫn còn nhớ như in cái ngày anh khởi công xây dựng hồ nuôi cá Koi đầu tiên, khi đấy chị vừa giận mà cũng vừa thương anh nhiều hơn. Nhà không có sân vườn rộng rãi, chỉ có khoảng đất chưa đến 2×2 mét vuông từ cổng đi vào cửa nhà, vậy mà anh tự tay xới tung mảnh sân đó lên để làm hồ nuôi cá. Tất cả mọi sinh hoạt trong nhà trở nên đảo lộn bởi thú tiêu khiển của anh. Đã có lúc hai vợ chồng xảy ra tranh cãi vì chị không muốn những điều này tiếp diễn, thế nhưng lòng quyết tâm của anh đã khiến chị nhường bước. Từ sự tỉ mẩn của anh, cho đến việc tự tay làm mọi thứ, chăm chút cả trong từng chi tiết nhỏ nhất đã thuyết phục chị tin rằng anh rất nghiêm túc với những gì mình đang làm. Chị khuyên anh nếu đã dành nhiều tình yêu cho loài cá này đến vậy thì hãy thử một lần làm công việc gì đó liên quan đến nó, không cần suy nghĩ… anh lập tức từ chối.

Tháng 9 năm đó, cuộc thi The 1st Vietnam Koi Show được tổ chức. Anh cũng hào hứng ghi danh tham gia lần đầu. Kết quả chung cuộc, anh không đạt bất cứ một giải thưởng nào. Hôm đó, anh đã đứng quan sát rất lâu trước mỗi tank (bể cá di động) của từng con cá đạt giải để rồi nhận ra mình đang thua người ta điều gì. Sự mê mẩn của anh đã gây chú ý đến những người Nhật có mặt trong cuộc thi ngày hôm đó, một lần nữa anh lại nhận được lời đề nghị làm công việc kinh doanh cá Koi… thế nhưng, anh vẫn tìm cách lảng tránh vấn đề này.

Trở về sau cuộc thi, anh tiếp tục trau dồi thêm nhiều kiến thức về cá Koi và kỹ thuật xây dựng hồ, kết hợp giữa lý thuyết của Nhật Bản và tiến bộ khoa học kỹ thuật từ châu Âu cộng với những kiến thức Hóa – Sinh vốn có để đem đến một công thức tối ưu nhất cho riêng mình. Rồi nhóm người Nhật tiếp tục quay lại tìm anh thêm lần nữa, lần này họ càng ấn tượng hơn với những gì anh đã làm được chỉ trong một thời gian rất ngắn, họ ra sức thuyết phục anh làm nghề và khẳng định rằng nếu anh không làm công việc này thì quả thật là một sự uổng phí nghiêm trọng vì rất hiếm khi họ gặp được một người có tình yêu to lớn với bộ môn nghệ thuật này và phương pháp làm việc khoa học đến vậy. Cuối cùng anh đã nhận lời dù trong đầu chưa hề có kế hoạch gì rõ ràng. Bản thân anh cũng không thể ngờ rằng những người Nhật đó lại chính là các chuyên gia hàng đầu về cá Koi tại Nhật Bản, trong số đó có Shigeru mano – chủ trại cá Dainichi ở Nhật Bản (Dainichi và Sakai là 2 trại cá Koi lớn nhất Nhật Bản) – về sau ông đã trở thành một trong những người bạn thân thiết và đối tác lớn nhất của anh cho đến tận hôm nay, hỗ trợ rất nhiều trong quá trình tạo dựng tên tuổi của Ruby Koi Farm.

Họa vô đơn chí

Ngay khi vừa khởi động cho dự án, vợ chồng anh đã may mắn tìm được vị trí mở cửa vô cùng đắc địa ngay giữa trung tâm thành phố. Không một giây chần chờ, anh chị ngay lập tức đổ tiền đầu tư vào nơi này; anh cho đào đất xây hồ ngay khi vừa tiếp nhận mặt bằng. Mặt hồ vừa được đổ bê tông buổi chiều thì đến tối hôm đó liền hứng ngay một trận mưa như trút hết nước từ sông Sài Gòn. Một mình anh lao đến trong cái đêm mà chẳng ai muốn ra đường để làm mọi cách hạn chế thiệt hại xuống mức thấp nhất nhưng nào có được gì, ngày hôm sau mọi thứ gần như trở lại lúc ban đầu.

Khó khăn thứ nhất chưa nguôi ngoai, anh tiếp tục nhận được thông báo buộc dừng lại việc xây hồ vì miếng đất có thể được chuyển giao cho chủ mới bất cứ lúc nào. Anh chị đồng lòng cam kết với chủ đất là sẽ trả lại hiện trạng như ban đầu và dọn đi trong vòng 24 tiếng ngay khi chủ mới đến tiếp nhận miếng đất; mọi thứ tạm thời đã được giải quyết. Không lâu sau đó, rắc rối lại trở về, miếng đất tìm được chủ mới, anh nhận được thông báo chuẩn bị thanh lý hợp đồng. Hai vợ chồng như chết điếng và im lặng hơn một ngày vì tưởng chừng tất cả tiền bạc đổ vào coi như mất sạch, cuối cùng chị chính là người thuyết khách thành công và được gia hạn hợp đồng thêm từng tháng trong quá trình bàn giao. Bất ngờ hơn khi chủ mới dường như cũng bị thuyết phục bởi những cố gắng của anh chị mà đồng ý kéo dài hợp đồng lên đến 18 tháng nữa. Với anh chị, khoảng thời gian này đã quá đủ để thực hiện kế hoạch xây dựng thương hiệu nên bài toán đầu tư này không hề thất bại, những gì đạt được hoàn toàn xứng đáng với từng đồng mà anh chị bỏ ra. Anh thừa nhận khi đó đã không thể xoay xở thêm bất kì một đồng nào nữa, tất cả đã đổ vào canh bạc này, nếu thất bại có lẽ mọi chuyện đã tồi tệ hơn rất nhiều.

Vậy mà khó khăn vẫn chưa chịu buông tha Ruby Koi Farm khi lô cá đầu tiên đã về đến Việt Nam nhưng hồ thì vẫn chưa thể đi vào hoạt động do thiếu nước… Khó ai có thể tin được ở ngay giữa trung tâm thành phố mà lại không thể cung cấp đủ nước cho một hồ cá. Anh phải cùng lúc tìm cách mua về loại nước phù hợp mà còn phải tìm chỗ cho 500 con cá được trú tạm. Một lần nữa anh lại đứng trước nguy cơ trắng tay, anh buộc phải thuê thêm một căn nhà gần đó và đặt tank rồi cho chạy máy lạnh hết công suất để nuôi dưỡng lô cá, ngày đêm theo sát và điều chỉnh điều kiện sống liên tục nhằm ứng phó với những thay đổi phát sinh từng ngày (lúc này là tháng 12, ở Nhật vô cùng lạnh, cá được vận chuyển một chặng đường xa, về đến Việt Nam thì nhiệt độ lại chênh lệch quá lớn…), dĩ nhiên cũng đã có thiệt hại nhưng con số là chấp nhận được đối với lô hàng đầu tiên.

Sau cơn mưa, trời lại sáng

Cuối cùng thì cơ sở đầu tiên của Ruby Koi Farm cũng chính thức đi vào hoạt động, nhờ triết lý và phương thức kinh doanh độc đáo chẳng mấy chốc đã thu hút được rất đông người tìm đến. Kể từ ngày đó cho đến nay, mọi thứ hầu như đều nằm trong tầm kiểm soát của vợ chồng anh. Giờ đây anh đã là một trong những chuyên gia hàng đầu Việt Nam về thi công hồ nuôi cá, chủ trương của anh là làm sao thật tốt để không cần phải bảo hành hay sửa chữa cho khách hàng mới là một cái hồ đạt chuẩn, chỉ thi công một lần và sử dụng cho cả đời. Trong tương lai anh sẽ tiếp tục nghiên cứu và đưa vào ứng dụng những công nghệ tốt hơn mà chi phí vẫn dễ chịu nhất. Nối tiếp thành công, anh bắt đầu mở rộng cơ sở đến những khu vực khác trong thành phố, với quy mô và hình thức độc đáo hơn. Hiện nay Ruby Koi Farm còn có hệ thống đại lý tại Hà Nội – Đà Nẵng – Pleiku – Đà Lạt – Cần Thơ… Không chỉ Dainichi, Torazo là một trong những trại cá lâu năm và lớn mạnh ở Nhật Bản cũng đã trở thành đối tác độc quyền của Ruby Koi Farm. Sau khi đã khai trương Salon Koi Fish (café cá Koi), anh tiếp tục lên kế hoạch mở cửa công viên cá Koi để hiện thực hóa mong ước đem cá Koi đến gần hơn với cộng đồng. Điều anh luôn trăn trở là người Việt vẫn chưa hiểu đúng về giá trị của cá Koi, kể cả một số người đã sở hữu cũng còn thường xuyên phải đón nhận những thông tin chưa được kiểm chứng hoặc sai lệch. Chính vì thế, anh luôn muốn tạo ra một sân chơi ngày càng lớn hơn và lành mạnh dành cho những người có tình yêu với loài cá này, sẵn sàng rộng cửa chào đón mọi người đến giao lưu và chia sẻ kinh nghiệm để hỗ trợ lẫn nhau.

Quy mô càng lớn, đầu tư nhiều hơn, đồng nghĩa với việc anh càng dễ gặp thêm những rủi ro; nhưng với anh mỗi một khó khăn ập đến đều sẽ khiến anh học được những bài học thiết thực cho công việc của mình. Càng vượt qua nhiều sóng gió, anh càng vững lòng vào những gì mình đang làm, có thêm tự tin để xử lý mọi khủng hoảng trong tương lai. Anh cũng chưa bao giờ cho rằng những hiểu biết của hiện tại là đã đủ, với anh việc trau dồi thêm kiến thức và học hỏi kinh nghiệm là điều anh ghi nhớ mỗi ngày, thường xuyên tự chiêm nghiệm lại mọi chuyện để nhìn nhận những điều cần phải cải thiện hơn nữa. Trải qua bao thăng trầm, vợ chồng anh đều cảm thấy không còn gì có thể quật ngã cả hai ra khỏi con cá Koi; anh chỉ tự nhắc mình “Không có gì là không làm được, do mình muốn hay không, có cố gắng đạt được không!” và tiếp tục bước đến phía trước.

Thành công của anh nếu chỉ đong đếm bằng giá trị vật chất là chưa đủ, cho đến hôm nay điều khiến anh cảm thấy tự hào nhất chính là đã đem đến nguồn năng lượng tích cực cho mọi người xung quanh. Rất nhiều người sau khi tiếp xúc với anh đều có cái nhìn khác hẳn về cá Koi, người làm việc thì nghiêm túc và cẩn thận hơn, người chơi thì hiểu đúng giá trị thật sự mà không chạy theo những điều phù phiếm. Trải lòng về những tháng năm gắn liền với cá Koi, anh cảm thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại vì đang được chơi và làm những điều mình yêu thích nhất. Bên cạnh đó, được mọi người nhìn nhận đúng những gì mình đóng góp cho xã hội cũng đã tiếp thêm động lực để anh tiếp tục xây dựng những công trình quy mô lớn hơn phục vụ cho cộng đồng. Cuối cùng, một con cá đẹp và một công trình hoàn hảo từ bàn tay anh đem đến sẽ luôn là một điều khiến anh hạnh phúc và nhớ mãi.

Trường Thịnh

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here